"Chánh niệm" là một từ mà rất nhiều người trong chúng ta từng nghe tới, nhưng có lẽ không phải ai cũng hiểu chánh niệm là gì. Có một bạn học viên tham gia #Heal_Grow của mình một ngày nọ đã can đảm thú nhận “Cô giáo ơi, thật ra mình không hiểu chánh niệm là gì. Chánh niệm là gì thế?”
Chánh niệm (mindfulness), nó là sự tỉnh thức, sự hiện diện, sự nhận thức, tập trung vào bản thân ở hiện tại và mọi khoảnh khắc hay mọi thứ mình đang làm ở hiện tại. Hầu như mọi người đều không có sự mindfulness này trong cuộc sống hàng ngày. Ví dụ nha:
- Vừa ăn vừa nghĩ xem chiều đi đâu chơi
- Ngồi ăn chung với gia đình nhưng chỉ nhìn tivi, ko nhìn mặt người nhà cũng không tập trung vào món ăn
- Đang làm cái hiện tại nhưng đã lo lắng về cái tương lai
Hay một biểu hiện điển hình khác trong chuyện tình cảm là đi hẹn hò nhưng không thật sự hiện diện và tập trung vào sự kết nối xảy ra lúc đó. Ngay cả khi có nhiều cảm xúc xuất hiện, chưa chắc đó đã là kết nối thật sự mà nó giống như là cảm xúc tự biên tự diễn do tâm trí tạo ra. Chẳng hạn như khi bạn quen một người mới sau rất nhiều chuyện tình đổ vỡ. Trong tâm trí bạn có một chiếc hàng rào phòng vệ rất cao, bạn sợ mình bị tổn thương. Khi người đó bắt đầu âu yếm bạn, tâm trí bạn bắt đầu vận hành, nhìn thấy hàng tá dấu hiệu cảnh báo nguy hiểm, nghĩ ra hàng loạt viễn cảnh tan vỡ. Vấn đề là quá trình này của tâm trí diễn ra rất nhanh nên bạn chưa kịp nhận thức được mình đang suy diễn thì cảm giác sợ hãi đã dâng lên rồi. Bạn sẽ bắt đầu bị cuốn vào cảm xúc lo sợ đó và càng phòng thủ hơn.
Hay khi bạn đang mong chờ được yêu, kỳ vọng tìm được người tình trong mộng, tâm trí muốn nhanh chóng đáp ứng mong muốn của bạn nên chỉ cần 1 cử chỉ nhỏ từ đối phương cũng đủ khiến tâm trí bắt lấy và tự gán ý nghĩa yêu thương cho hành động đó và dẫn đến cảm giác lâng lâng hạnh phúc. Chân tình của người ấy chỉ có 3 nhưng bạn lại tự cho nó là 10 rồi tự mình si mê. Thiếu đi sự hiện diện trong thực tại khiến bạn dễ nhận thông tin sai và không thật sự kết nối với người kia. Đây là lý do nhiều người khi bị đối phương chia tay hoặc từ chối tình cảm thì sốc với ớ ra ko hiểu sao tự dưng lại chia tay. Alo không có gì tự dưng hết. Tại bạn không hiện diện để kết nối tốt nên không nhận ra những thay đổi tinh tế trong quá trình mối quan hệ thôi.
Trong tiếng Anh, “Present” vừa là món quà vừa là hiện tại. Mình nghĩ không tự dưng cái từ này nó lại có 2 nghĩa như thế. Hiện tại chính là món quà. Việc chúng ta tập trung vào hiện tại để tận hưởng chính là cách để cảm nhận được hạnh phúc. Khi ăn thì mình nhận thức việc mình ăn, nhận thức tối đa vị giác, nhận thức từng động tác đưa lên xuống thức ăn, nhận thức cơ thể di chuyển thế nào, vận động ra sao khi mình nuốt thức ăn xuống. (Có hôm mình luyện ăn một quả nho khô trong chánh niệm, mình bỗng cảm nhận được vỏ quả khô cạ cạ vào đường thực quản dạ dày của mình và mình nhận ra là mình có thói quen nhai không kỹ nuốt vội vàng). Khi làm gì mình cũng đưa nhận thức của mình vào chứ không chỉ làm theo quán tính. Như thế thì sẽ tận hưởng được giây phút hiện tại một cách tối đa. Hay khi đi với zai nhé, cũng liên tục nhận thức, quan sát zai, quan sát diễn biến bên trong mình. Không phán xét, không vội kết luận yêu hay ghét, chỉ quan sát và ghi nhận (biết thế). Sau khi bạn học viên của mình thực hành điều này, đột nhiên bạn ấy cảm thấy “không còn kết nối với zai". Vậy thì đây chính là trạng thái thật của bạn ấy, bạn ấy và zai đó vốn dĩ không hợp đến thế ngay từ đầu.
Bạn nghĩ vì sao chuyện tình dục lại đem lại nhiều cảm xúc thăng hoa đến thế? Chẳng phải hầu như chúng ta đều rất “chánh niệm” khi sex sao? Lúc ấy, không ai nghĩ được gì khác, chỉ nghĩ đến làn da hai đứa chạm vào nhau ấm nóng mềm mại, hơi thở của người ấy gấp gáp ra sao, môi hôn có vị gì, mồ hôi ướt bịn rịn, cảm giác khi hai thân thể hoà vào làm một. Năm giác quan được hoạt động tối đa và cùng một lúc. Không sung sướng mới lạ.
Hãy thử chánh niệm tương tự với mọi hoạt động trong đời sống hàng ngày xem sao, trạng thái thăng hoa của bạn sẽ xuất hiện ngay tắp lự mà chẳng cần phụ thuộc vào ai
コメント