Ngày xưa ai cũng nói với mình là yêu nhiều thì khổ, không nên yêu nhiều. Đứa nào dành nhiều tình cảm hơn thì người đó thiệt thòi. Chia tay cũng dằn vặt hơn, đau khổ hơn, này kia hơn. Lâu rồi lớn lên, trái tim chúng ta chai sạn, chúng ta nghĩ rằng thôi tốt nhất là yêu vừa vừa thôi, đừng cố quá để rồi quá cố.
Thực ra mặc dù quan điểm phần lớn thời gian là không sai, nhưng đôi khi trong một số trường hợp, hay đơn giản nếu nhìn mọi chuyện dưới một góc độ khác thì: đứa yêu nhiều hơn cũng là đứa sướng hơn mà. Sướng hơn nhiều. Toàn bộ thời gian yêu, người dành nhiều tình cảm hơn là người luôn hạnh phúc hơn. Ví dụ nhé, hai người rủ nhau xem phim chung ở nhà nhau. Thì toàn bộ thời gian xem phim đó đứa thích bình thường thấy cuộc hẹn hò đó cũng bình thường thôi, cũng vui, mức vừa đủ. Còn đứa yêu nhiều hơn thì sướng điên lên được, toàn bộ khoảng đó là rõ ràng sướng hơn, vui hơn, hạnh phúc hơn nhiều nhiều :))). Nói chung là màu hồng 120% đó. Thế là rõ ràng, trong suốt mối quan hệ, người yêu nhiều hơn vốn là người sướng hơn mà.
Ví dụ khác nữa nhé, nếu bạn chỉ cố gắng một nửa, làm gì cũng không trọn vẹn, thì niềm vui mà “trái ngọt" thành quả mang lại có phải nhiễm nhiên cũng bớt đi một nửa không? Như kiểu lúc mình chẳng học gì cũng làm được bài chắc chắn sẽ không sướng bằng cảm giác học hành vất vả rồi công sức được đền đáp xứng đáng ấy.
Thế nên, yêu nhiều đôi khi cũng có thể là một điều rất hạnh phúc. Cứ yêu đi các bạn, yêu nhiệt tình và yêu hết mình. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, hãy yêu thật trọn vẹn, hết mình nhưng cũng đừng vì thế mà yêu mù quáng nha. Yêu nhiều hơn không phải lúc nào cũng khổ, mà đôi khi cũng có thể sướng giật mình đó ạ.
コメント