Lo âu là sự căng thẳng, sợi hãi, không thoải mái, lo lắng về một chuyện gì đó.
Đêm hôm qua nằm xem tiktok thấy có anh Matthias chia sẻ về chuyện này cũng hay. Đầu tiên phải khẳng định là con người, ai chả lo. Mà lo nhất cái gì, thường là lo về tương lai. Việc này, anh Matthias so sánh cũng giống như việc hàng ngày ngẩng lên trời nhìn mây vậy. Bạn cứ ngẩng đầu lên, nhìn bầu trời rồi cố dự đoán thời tiết sắp tới thế nào, rồi hùng hục đi vào nhà thay đồ liên tục. Mục tiêu đơn giản là để khi thời tiết như nào thì mình cũng ăn mặc thoải mái phù hợp thời tiết. Mỉa mai thay, vì bạn quá mải mê và say đắm nhìn lên bầu trời và những đám mây, bạn cũng thường xuyên vào nhà thay đồ và thay đổi…đến mức bạn chẳng bao giờ thực sự tận hưởng thời tiết ở ngay thời điểm hiện tại, bây giờ, lúc này. Vì bạn luôn chờ đợi và chuẩn bị sẵn cho cái tiếp theo sẽ đến. Và những sự lo lắng đó, những băn khoăn, căng thẳng, sợ hãi, không yên tâm, chuẩn bị đó có khi còn tệ hơn, tốn sức hơn, có hại hơn là bị dính mưa 1 lần ngoài đường mà không mang áo. Các cụ có câu lo bò trắng răng, trộm vía mình thấy nhiều người xung quanh mình và bản thân cũng rất giỏi chuyện này.
Lấy ví dụ cái điện thoại đi cho gần gũi dễ hiểu. Dù không sống thiếu nó được, nhưng điện thoại hay nhìn màn hình làm mình stress và áp lực lắm. Vấn đề của mình khi cầm điện thoại là luôn có một nhu cầu được F5, refresh. F5, xem có tin nhắn gì mới không. F5, xem có công việc gì gọi mình không. F5 newfeed, xem có tin tức gì, dịch bệnh sao, có chuyện gì chưa cập nhập.
Đôi khi, mình thấy mệt khi cảm giác phải cập nhập liên tục, update mọi thứ liên tục, để biết tương lai thế nào, chuyện gì đang xảy ra. Chờ đợi liên tục để có một tin nhắn ai đó chưa phản hồi, hay kết quả chứng khoán lời lỗ bao nhiêu, hay tin nhắn học bổng của trường, tin nhắn trúng tuyển của doanh nghiệp. Cảm giác với điện thoại, đôi khi là một sự chờ đợi, trong tuyệt vọng và vô vọng…để một điều gì đó xảy ra. Để chờ xem điều gì sẽ đến, xem tương lai thế nào.
Chắc hẳn các cô gái yêu đương ai cũng từng có những giây phút vật vã, những tiếng vật vã theo kiểu mình nhắn tin cho a ý rồi, anh ý online facebook rồi, có khi thấy tin nhắn rồi. Mà chưa trả lời. Chưa seen luôn. Và chúng ta những con người mất não khi yêu sẽ lập tức nhảy ra hàng loạt suy luận vô lý đầy tiêu cực “Thế là thế nào, thế có nghĩa là như nào, thế là họ đang nghĩ gì về mình”. Những suy đoán, suy diễn ấy đơn giản là bạn đang cố muốn biết, muốn dựa vào những data đủ đầy hay không đủ đầy để dự đoán tương lai mối quan hệ này.
Đôi khi chúng ta cứ check mạng xã hội hay sống ảo đơn giản là để phân tích, đôi khi là vì likes, vì share, vì view, vì comment…vì nhiều lí do lắm. Bạn như một con nghiện, cứ dính lấy cái điện thoại, cứ nhìn và F5, và chờ đợi để xem “mình như thế nào” để tự trả lời một nỗi đau khổ uẩn ức bên trong lâu ngày: Thế mình có còn quan trọng không? Thế đến ngày mai, mình có còn giá trị không? Mình có còn có tiếng nói với những người thân thiết xung quanh không? Và bạn nghiện điện thoại, cũng như nghiện việc phải liên tục có dấu hiệu minh chứng là bạn còn quan trọng (dù nó là 1 lời hỏi thăm, một cái tag facebook hay một cái tim trên instagram).
Đã có quá nhiều người khuyên, nhưng mình cảm thấy bản thân và chúng ta, đều làm điều này chưa đủ. Sống hết mình cho hiện tại. Tương lai sẽ có vấn đề của tương lai, có căng thẳng và rắc rối của tương lai. Cái đó, để sau đi. Có một thứ quan trọng hơn, xứng đáng hơn để bạn phải chú tâm, quan tâm ở ngay thời điểm hiện tại. Bạn không cần phải luôn lo âu về tương lai, hay cứ mải mê nhìn mây trời để dự đoán thời tiết. Đôi khi bạn sẽ giật mình và tự hỏi, ơ làm sao để dừng phân tích các đám mây, dừng suy luận thời tiết từ bầu trời. Đơn giản lắm, đừng nhìn lên trời nữa, nhìn cái khác đi. Đừng có ngồi 1 chỗ rồi đau đầu tìm cách làm sao để không đau đầu nữa. Hãy làm đầy trí óc và của mình, làm bận rộn các suy nghĩ của mình vào một thứ khác. Một thứ ở đây, bây giờ. Một thứ để tận hưởng khoảnh khắc hiện tại.
Comments