top of page

[Giáo dục cảm xúc] Đôi khi chính mình là người tiêu cực nhất với bản thân

Hôm trước bạn mình kể trong cái phim rất nổi là Hospital Playlist có 1 câu chuyện như này. Có chị này bị ung thư vú nhưng từ chối chữa trị. Một phần là do bản thân có thêm bệnh tâm lý, xong chồng đi làm xa, nên chị luôn cảm thấy cô đơn, chán chường và chỉ muốn buông xuôi.


Khi ở bệnh viện chị được nằm chung phòng với các bác lớn tuổi cũng đang chữa ung thư như vậy. Những ngày đầu ở đấy, chị thấy mọi người trong phòng cứ nhìn mình thì rất bực, lúc nào cũng khổ sở vì nghĩ người ta chỉ trỏ chế nhạo mình vì mình phải cắt vú. Thế là suốt thời gian trong bệnh viện lúc nào chị cũng kéo kín rèm. Xong bác sĩ khuyên thế nào cũng vẫn nghĩ tiêu cực.

Cho tới 1 hôm bác gái giường bên cạnh cười nói chuyện gì đó, chị đó mới tức hét lên là “các người cười nhạo tôi chứ gì, vì tôi là phụ nữ mà bị cắt 1 vú nên thấy hay ho lắm chứ gì” Bác gái mới cười bảo, không đâu, tôi cười vì cô đẹp đấy Bà già bên cạnh cũng bảo, đúng rồi, giờ chúng tôi ngần này tuổi rồi, thấy cô đẹp lắm. Tuổi trẻ đẹp lắm, cô còn biết bao nhiêu thời gian tươi đẹp Xong chị đó mới khóc vì hiểu ra là không phải ai cũng chế nhạo mình, mà chỉ có mình tự nghĩ là mình xấu xí.

Nhiều khi người ta cứ tự nghĩ là những người khác đang chê bai mình. Mà có khi người ta đang thấy mình đẹp, hoặc đang ngưỡng mộ, nên mới ngắm nhìn mình. Đương nhiên không phải lúc nào cũng tốt, nhưng bạn thấy việc tập trung mãi vào nỗi buồn mà bỏ quên đi hết những niềm vui khác trong cuộc sống này có công bằng với bản thân không? Có đáng không? Mình cho rằng là không. Vậy nên đừng vì một vài ánh mắt tiêu cực mà bỏ qua tất cả những ánh mắt tích cực, bạn nhé! Bởi như thế thì chỉ có bản thân mình khổ sở thôi.

Bạn xứng đáng với hạnh phúc và yêu thương nhiều hơn. Vậy nên nếu hôm nay có điều gì khiến bạn phiền lòng, hãy rũ bỏ nó, dọn dẹp nó khỏi tâm trí, và dành chỗ cho những cảm xúc tích cực nha

Comentarios


bottom of page