top of page

Bạn có dám nghỉ làm 1 ngày để sống cho mình chình?

Một trong những bài học lớn nhất giúp mình thấy thế giới thật kỳ diệu là: mình có thể thay đổi cuộc sống của mình ở bất cứ thời điểm nào. Mọi thứ rốt cuộc đều là bạn có dám lựa chọn hay không thôi.



Khi nhìn lại, cuộc sống của mình đã thay đổi và dần như ý mình hơn chính bằng việc mình dám có những lựa chọn. Nhưng không phải là mấy lựa chọn to oạch đâu, mà nó là những lựa chọn cực kỳ nhỏ bé và thường ngày, ví dụ như dám nghỉ việc 1 ngày :)). Một chuyện rất đơn giản mà tháng nào mình cũng nghe rất nhiều người bạn của mình than vãn kiểu "đi làm chán, muốn nghỉ làm một ngày mà không dám."


Mình nghĩ đơn giản: đi làm 30 ngày mà không dám nghỉ lấy một ngày thì còn gì là tự do? Xưa đi làm tháng nào mình cũng nghỉ =)).


Mà mình trốn từ xưa là mình trốn học r, chứ chả phải đi làm mới trốn làm. Ủa xưa cấp 3 đi học không thích đi học thì mình cũng cô giáo cô ơi em ốm xong nằm nhà chơi =)), lên đại học không đi học thì mất điểm danh thôi chứ gì đâu nên hồi đi học mình trốn nhiều lắm. Quan trọng là đi thi điểm cao và học kết quả vẫn tốt là được. Điểm kém thì bố mẹ mắng chứ nghỉ học bố mẹ có biết đâu mà mắng.

*

Vì mình đi làm từ khi còn đang làm khoá luận ở trường - năm cuối, nên ở công ty đầu tiên mà mình muốn hay viện cớ “có việc ở trường” để nghỉ, chẳng ai cấm. Các sếp còn khen con bé chăm học :)).


Sau này vào Sài Gòn làm ở agency, mình cũng lâu lâu lại trốn làm. Ngày nào đi làm mình cũng kêu ơ hôm nay hết việc rồi, trời đẹp thế sao k đc về đi chơi. Xong có 1 ngày mình trốn việc thật. Hôm đó hết việc lúc 3h, mình chạy xuống cầu thang bộ để không ai biết (trốn mà, đi thang máy sợ gặp người trong công ty). Ai ngờ gặp ngay ông sếp creative director - sếp trực tiếp của mình cũng đi bộ lên (ổng người nước ngoài nên thường đi bộ chứ ko đi thang máy để tập thể dục mà về sau mình mới biết). Ông hỏi “Ê mày đi đâu đó?” Mình hoảng quá, lúc đó buột miệng nói thật: “Thì hết việc rồi nên tao đi về.” Vậy mà cũng qua! Ông sếp cho đi luôn còn bảo ừ về đi vui vẻ các kiểu =)))).


Sau vụ đó, mình càng tự tin hơn. Mình nhận các sếp cũng chả quan tâm mình đi làm về sớm muộn đủ thế nào đâu, hnao k đi làm nhắn tin báo ốm là đc, quan trọng kết quả tốt và làm được việc.


*

Lớn lên, mình ít nói dối hơn mà chọn nói thật để đạt điều mình muốn: “Nếu ở đây không có việc gì cần em ở đây, em thà đi chỗ khác mà sự có mặt của em có ích hơn. Khi công ty có việc cần, em chắc chắn sẽ có mặt.” May mắn là mình thỏa thuận được điều đó với nhiều người. Tất nhiên, phải chấp nhận đánh đổi: KPI cao hơn, đồng nghiệp ngứa mắt hơn, yêu cầu công việc khó hơn hay lương thấp hơn chẳng hạn. Nhưng mình ok, vì đổi lại mình được sự linh động và thoải mái mình muốn :)))


Mình nhận ra là "nghỉ làm 1 ngày để relax" thì ai cũng muốn, nhưng dám nghỉ thì ko phải ai có gan. Cơ mà theo trải nghiệm của mình á, nếu muốn nghỉ làm lắm lắm lắm lắm, mà dám nghỉ 1 ngày thì nó đã mà sướng gì đâu. Nghỉ xong kiểu charge năng lượng, hsau đi làm hiệu quả - được việc - tốt cho cả mình và cả công ty ý :)). Các chỗ mình làm có vẻ cũng thấy mình cứ đi chơi xong việc tốt hơn, nên cũng cổ vũ động viên mình lắm :)).


*

Thực ra ví dụ buồn cười và hơi "sai sai" này dạy mình rằng: sống thật và dũng cảm làm điều mình muốn không dễ, nhưng cũng không hẳn khó. Quan trọng nhất vẫn là dũng cảm thôi.


Ở bất cứ khoảnh khắc nào, bạn cũng có thể thay đổi để làm cho cuộc sống đúng ý bạn hơn.

Và tất nhiên, không hẳn “đúng ý bạn” đã là đúng. Nhiều lần mình thay đổi mới nhận ra mong muốn ban đầu là sai, hay những gì mình làm cũng có hậu quả này kia chứ. Nhưng sai thì sửa, làm hỏng thì điều chỉnh. Nhưng ít nhất mình không ngừng dám thử, dám chọn, và dám thay đổi – để từng ngày tiến gần hơn đến một cuộc sống hợp với mình hơn.


*

Khoá học làm sao để tự tin hơn: https://www.vietchualanh.vn/lam-sao-de-tu-tin-hon



Cô giáo Mto

Bình luận


bottom of page