Mình vẫn còn nhớ có 1 talkshow hỏi-đáp của chị Hương Ann có 1 bạn hỏi rằng: “Khi mình làm sai, mình nên xin lỗi thế nào để người kia không giận mình?”
Chị Hương có nói là nghe câu hỏi đã thấy đáng giận rồi. Khi sai mình nên làm gì để người không giận, nghe câu hỏi là đã thấy bực rồi. Vì trong câu hỏi đó bạn kia hoàn toàn chỉ nghĩ cho mình, làm sao để mình không còn bị giận. Chứ bạn đó không hề nghĩ đến cảm giác của người kia.
Và đó là sự thất bại của 1 câu xin lỗi, hay của mọi câu xin lỗi.
Chúng ta, ai cũng vậy. Thường rất bực mình khi nhận lời xin lỗi với rất nhiều phân bua, lí do và giải thích. Thật sự những lần như vậy càng nghe lời xin lỗi càng bực mình. Xong mình cứ bực thì lại bị bảo hẹp hòi, xin lỗi rồi sao không cho qua đi. Mình hiểu sự bực mình đó. Khi một người đến phân bua giải thích tại sao mình lại làm vậy thì đơn giản đi tới với một mục tiêu có lợi cho họ: làm sao chúng ta không giận họ nữa. Trong khi chúng ta - người bị tổn thương vừa trải qua một cảm giác và một trải nghiệm rất tệ. Mình có sự bực bội, khó chịu và đau đớn trong lòng. Nhưng người kia - người gây nên điều đó lại không dành thời gian để đồng cảm với cảm xúc của chúng ta mà chỉ nhăm nhăm đến một kết quả có lợi cho mình. Thế thì có giận không, giận hơn ý chứ. Thực ra, giận lúc này chỉ là một cảm xúc bề nổi để che đằng sau một cảm xúc sâu hơn: tổn thương và thất vọng.
Một người hoàn toàn có thể nói ừ anh không quan tâm đến em là sai rồi, nhưng mà anh làm thế vì anh còn bận công việc và gia đình. Nếu lời xin lỗi cứ đến từ cố chấp đúng sai, thì dù sai cũng không thể đảm bảo được là người ta sẽ không làm thế nữa. Và vì khi mình cảm nhận được người ta vẫn sẽ làm thế, tức là người ta vẫn có thể làm mình buồn và tổn thương mình.
Lời xin lỗi đến từ thật lòng, không phải là xin lỗi vì mình làm 1 điều gì đó sai, mà đơn giản là mình xin lỗi vì đã làm bạn có cảm giác và cảm thấy như vậy.
Từ I’m sorry trong tiếng anh không chỉ có nghĩa là xin lỗi, mà còn là tôi rất tiếc. Tôi rất tiếc vì bạn trải qua cảm giác vậy. Tôi không biết tôi làm gì sai nhưng nếu hành động tôi làm bạn cảm thấy tệ như vậy thì tôi xin lỗi bạn. Xin lỗi vì đã khiến bạn đã trải qua trạng thái đó. Dù bạn không sai nhưng bạn đồng cảm vs trải nghiệm và cảm xúc của người kia. Lúc đó, lời xin lỗi mới là một lời chân thành và có giá trị. Còn muốn chân thành hơn, có thể không cần xin lỗi. Hãy dành thời gian nhìn lại chuyện đã qua, hành động cũ. Tại sao mình lại làm như vậy. Khi mình hành động vậy mình có nỗi sợ gì, căng thẳng gì, mong muốn gì… Hãy tự cải thiện mình để tốt hơn - đó cũng là một cách xin lỗi rất healing đấy.
Người yêu mình hiện tại có 1 thói quen rất lành mạnh mà mình học được. Đó là bạn ý biết xin lỗi chân thành. Nhiều lần cãi nhau, bồ mình không thấy việc bạn ý làm là sai, nhưng bạn ý sẽ luôn tiếp thu và ghi nhận là chuyện đó làm mình tổn thương như thế nào. Sau khi nói chuyện logic về vấn đề ở đâu, xử lý thế nào thì phút cuối chốt hạ, bạn ý sẽ luôn kéo mình vào lòng, nhìn thẳng vào mắt mình và nói xin lỗi mình, một cách chân thành nhất có thể. Kiểu giây phút đó gần như tan chảy. Mình cảm nhận nỗi đau của mình được thông cảm, bạn ý thực sự vỗ về mình và biết lỗi, ghi nhận để lần sau không làm thế nữa. Lúc đó mình đã oà khóc lên như 1 đứa trẻ, kiểu bao ấm ức nó ùa ra, nhưng cảm giác trái tim được gắn gắn hàn hàn lại, thấy đủ đầy vô cùng. Gần như mình hết giận hẳn, tan biến mọi cảm giác khó chịu hay bức bối về vấn đề.
Mà cảm giác đó, là thứ mà bản thân mình rất hiếm khi nhận được trong cuộc sống. Ngày xưa, bố mẹ mình chả bao giờ nhận là bố mẹ làm sai, nguyên 1 tuổi thơ có nhiều lần ấm ức với những tổn thương chưa bao giờ được xin lỗi. Lớn lên, mối quan hệ bạn bè, ra xã hội thì người vs người ai cũng có một lòng tự ái to như con voi vậy, rất hiếm khi mình có cảm giác được xin lỗi trọn vẹn khi đối xử tệ hay sai cách. Và mình cũng rất ít khi thừa nhận lỗi lầm của bản thân, khi làm gì đó không đúng với người khác. Thế nên, điều mà người yêu mình làm với mình - có thể dòm nhỏ bé trong mắt người khác nhưng nó là cả một sự kì diệu và rất chữa lành với mình. Nó cũng giúp mình học được cách xử sử đúng mực hơn trong các quan hệ với mọi người. Chốt bài là, cãi nhau rồi cũng sẽ làm hoà. Nhưng nếu xin lỗi đúng cách, thì mình rút kinh nghiệm để mối quan hệ ngày một tốt hơn. Và một lời xin lỗi đúng cách còn mang nhiều tình yêu thương hơn cả lời nói yêu nữa ý.
Comentários