Nói thật với mọi người, mấy năm gần đây mình hay có duyên hẹn hò với người nước ngoài. Nhưng không phải mình me Tây, trước đó mình cũng từng yêu con trai Việt, nhưng mọi thứ chỉ đơn giản là chẳng đi tới đâu. Trai Việt có một tính cách mà mình không thích, đó là sự im lặng.
Ví dụ như, đang hẹn hò vui tự nhiên im lặng. Hỏi sao thế có chuyện gì mà anh lại tránh né? Seen. Có chuyện gì nói thẳng ra, hoặc không thấy phù hợp muốn kết thúc thì anh nói thẳng với em. Một sự im lặng chết chóc. Không có nổi một lời tạm biệt, chỉ đơn giản là tránh né, lạnh nhạt rồi biến mất luôn. Trường hợp này không chỉ xảy ra với mình hay bạn bè mình, mà tất cả khách hàng Tarot của mình hầu như đều dính hết.
Vì sao lại thế?
Có lần, mình đem câu chuyện này đi hỏi một anh bạn. Ổng nói như sau: “Có thể là người con gái không hoàn toàn là gu của người con trai, nhưng hẹn hò cũng vui nên cứ hẹn hò. Sau đó có thể có chuyện gì đó khiến người con trai phát hiện ra người con gái đang kỳ vọng thứ vượt xa khỏi ý nghĩ của họ, nên nhân đà cãi nhau thì họ tránh luôn”.
“Thế vì sao họ không nói thẳng luôn lại chơi bài im lặng”.
“Họ không dám đối mặt với cảm xúc của người con gái. Với lại có thể giữa hai người đó không có nhiều liên hệ, họ biết rằng sẽ không bao giờ phải gặp lại cô gái này nữa nên họ cũng không cần hành động theo quy chuẩn, đúng thể diện”.
Mình lại hỏi:
“Thế theo anh giả sử như người con gái không trở nên vội vàng, không có nhiều kỳ vọng, thúc ép người kia và đơn giản là cứ tiếp tục hẹn hò cho vui, liệu dần dần chàng trai có thể fall in love không?”
“Cũng có khả năng đó”
“Ồ!”
Thông tin này khiến mình cảm thấy ngạc nhiên. Trước đây mình từng nghĩ là tình cảm của trai được xác định ngay từ giây phút đầu tiên, một là yêu hai là không yêu. Đã không yêu thì dù thời gian bên nhau vui thế nào thì cũng chỉ vậy mà thôi. Nhưng không ngờ cũng có những giai nghĩ như cách mà anh bạn mình nghĩ.
Tình yêu thật ra không chỉ là sức hấp dẫn ban đầu, mà còn đo đếm bằng những gì một người đã bỏ ra đầu tư cho người còn lại. Càng bỏ nhiều công sức, thời gian càng lâu dài thì lại càng yêu. Nhớ là hai yếu tố này không thể thiếu một. Dù một năm nhưng không đầu tư, không chia sẻ trải nghiệm chung cũng chẳng khác gì một khắc. Bỏ nhiều công sức nhưng mối quan hệ lại quá ngắn hạn thì không đủ để cái cây tình yêu bắt rễ. Nó cũng giống như việc mình nuôi một cái cây, nuôi một con chó con mèo. Càng chăm sóc lâu thì lại cảm thấy yêu thương gắn bó. Mình nghĩ rằng trong quan hệ với người, rất có khả năng là chúng ta cũng sẽ như vậy.
Con gái hay có xu hướng đầu tư vào người kia thật nhiều vì muốn được yêu, muốn được cưới. Mà càng đầu tư lại càng yêu, càng yêu lại càng đầu tư nhiều. Mọi thứ nó cứ như một vòng luẩn quẩn và không còn khoảng trống nào để người kia đầu tư ngược lại cho mình.
Và trần đời nó như thế này, khi đầu tư công sức tình cảm thì luôn đi kèm với kỳ vọng và nỗi sợ. Kỳ vọng được đối phương đáp lại và sợ bản thân sẽ thất vọng. Thế là sau đó gái hay có xu hướng sốt ruột, nôn nóng, bắt đầu thúc ép người kia cho mình mối quan hệ mình muốn. Phàm đã muốn gì, gái lại cứ thích phải có kết quả ngay lập tức. Mà quên mất một việc là: Bạn mới chỉ đang cân nhắc tiến trình của cảm xúc bản thân, còn tiến trình của người kia thì sao?
Tiến trình tình cảm của 2 người trong một mối quan hệ không bao giờ giống nhau. Bạn chỉ mất 1 tuần để cảm thấy gắn bó với ai đó, còn người kia phải mất 2 tháng. Một vài cuộc nói chuyện thân mật, bạn liền cảm thấy đôi bên tâm đầu ý hợp. Một vài chuyến du ngoạn cùng nhau, bạn cảm thấy đời này không thể chia cắt. Nhưng có thể đối với người kia, đó đều chỉ là những trải nghiệm vui. Họ cần thêm thời gian ở cạnh bạn, cần trải qua nhiều thứ hơn nữa cùng với bạn để thật sự gắn bó. Họ gắn bó một, họ sẽ cho đi một, nhưng khi gắn bó sâu hơn, họ sẽ tự đáp ứng nhiều kỳ vọng của bạn hơn.
Nói không ngoa, yêu đương nhiều khi phải lừa nhau một tí. Con gái khéo léo thường có lợi thế hơn con gái thẳng tính nhiều. Vì con gái khéo léo biết cách cho con trai cảm thấy vui vẻ, thú vị, vô tư, thoải mái lại không áp lực, rồi cứ thế dần dần, dần dần dẫn dụ. Vui thì không ai từ chối cả. Con trai lúc đầu nghĩ là vui, đến một ngày lún sâu vào, nhận ra thì đã lỡ…yêu mất rồi. Mà trai thường là đầu tư có mục đích: Hoặc là để chinh phục được người con gái, hoặc là để chiều chuộng con gái, muốn mối quan hệ kéo dài. Loại đầu tư thứ nhất con gái có được nhanh nhưng không bền, loại đầu tư thứ 2 có thể cần thời gian nhưng khi gặt hái thì sẽ lâu dài.
Tất nhiên mình nghĩ là có nhiều trường hợp cá biệt, ví dụ như bạn được người ấy yêu ngay từ đầu thì tuyệt quá không có gì phải bàn. Hoặc nếu người ấy quá lạnh nhạt và làm bạn tổn thương thì nên buông tay. Đôi khi số đen hoàn cảnh không thuận lợi cũng đành chịu. Nhưng nếu như hai người đang tìm hiểu, chuyện hẹn hò không tệ, thì đừng ngại mà cho người ấy và cho cả hai thêm thời gian.
Nhớ là chuyện tình cảm nhất định phải để đằng trai xác định trước. Đằng trai nói yêu thì mới nghĩ về tình yêu, đừng kỳ vọng quá sớm nếu không bản thân sẽ sốt ruột mà hỏng chuyện. Học được nghệ thuật của sự mặc kệ là tốt nhất. Hơn nữa, rất hiếm người con trai nào khi vừa quen đã làm hoàng tử quỳ dưới chân, nâng bạn lên làm nữ hoàng. Những kỳ vọng kiểu vậy nên bỏ. Bạn là Queen thì người kia cũng là King. Họ cũng cần thời gian để tình yêu trong họ nảy nở. Tình yêu trong lòng họ càng nhiều, họ càng sẵn lòng dâng hai tay những gì mình có và chấp nhận những yếu điểm của bạn. Không có ai dễ dàng chấp nhận yếu điểm của chúng ta (vì đến chúng ta còn không chấp nhận được), nhưng khi cho họ thời gian để thích nghi với yếu điểm và phát triển tình yêu, họ sẽ chấp nhận dễ dàng. Và nhớ là hãy để họ đầu tư vào bạn. Trai càng đầu tư nhiều, họ càng yêu bạn. Họ càng yêu bạn, họ lại càng đầu tư nhiều hơn. Đó là một vòng tròn đáng yêu.
Comments