Ở tuổi nào, bạn cũng nên có một nơi gọi là nhà. Nhà ở đây không nhất thiết phải là mình mua được, nhưng nó là một nơi mà chúng ta đầu tư tiền bạc, công sức và tâm huyết để trở về mỗi ngày.
Đầu tiên, nhà là nơi nên được đầu tư bằng cả tiền, thời gian và công sức. Nhà của mình, là nơi mọi thứ được thiết kế phù hợp nhất với bản thân mình. Một ví dụ rất nhỏ là mình là đứa thường xuyên đến lúc đi giày mà mới quên mang tất. Xưa ở nhà bố mẹ mình ở tầng 3, cứ xuống tầng 1 đi giày xong mới nhận ra chết r quên, lại phải vòng lên tầng 3 lấy. Từ ngày ở riêng, mình lúc nào cũng để một hộp tất chỗ tủ giày. Dù không thấy nhà nào khác thiết kế như vậy, nhưng mà đối với mình nó tiện nhất. Hoặc một ví dụ khác là có người quan trọng cửa sổ, có người quan trọng phòng tắm, còn mình thích ngủ cái gì mềm, êm và thơm. Nên mình không bao giờ tiếc tiền đầu tư cho một cái gối thật xịn cả. Một cái gối ngủ tiền chục ngàn, tiền trăm ngàn và tiền triệu nằm lên cảm giác khác nhau. Và một thứ mà mình nằm lên ít nhất 8 tiếng một ngày, nằm trong nhiều năm thì cứ mua cái mắc đi, đảm bảo thử cái thấy giấc ngủ luxury khác biệt liền. Nếu bạn mình thích nghe nhạc nên thứ đầu tiên nó mua cho nhà là một dàn loa xịn, thì đồ nội thất đầu tiên mình mua là 1 cái sofa thật mềm thật to, để mình được nằm cho thật sung sướng thoải mái ở phòng khách. Từng góc của chỗ mình ở, đều có những thứ nho nhỏ được sắp xếp để phù hợp với ý thích và tiện cho nhu cầu của mình nhất. Chỉ tiền không làm nên một căn nhà. Còn phải đầu tư cả thời gian, sức lực, tâm trí và cả sự yêu thương nó mới tạo được một nơi về là thoải mái.
Thứ hai, và cũng là quan trọng nhất: Nhà là nơi mình nên cảm thấy thoải mái, đặc biệt là về tinh thần. Xưa hồi còn nghèo mình thuê chung cư ba phòng ngủ với hai bạn khác, chúng nó không hợp tính nên toàn cãi nhau. Mình ở giữa làm người hoà giải mãi cũng mệt, đến khi mình đi thì hai đứa cũng toang luôn không thể ở cùng với nhau. Lúc mình khuyên giải, hỏi sao nó ở ngoài hiền hoà mà về nhà cứ căng thế, cứ phải cãi vã chuyện bé tí với người ở cùng. Thì bạn nói một câu mà mình nhớ mãi: làm được nhiều tiền, đi chiến đấu ngoài xã hội mệt mỏi rồi, về nhà thì phải thoải mái chứ về nhà mà cũng bực bội căng thẳng hay nhịn nhịn không sống được như ý mình thì nói làm gì. Mình mới thấy ừ nhỉ. Mình sẽ thấy điều này rất rõ khi chúng ta có bất đồng với bố mẹ trong nhà, với bạn đời hay với bạn ở trọ cùng thôi, hoặc khi về nhà không khí căng thẳng, xì trét, áp lực, ta sẽ không muốn ở nhà. Một người bạn của mình đã từng kể, có một ngày trời mưa rất lớn, lúc đó nửa đêm rồi lẽ ra nên về nhà, nhưng nó cứ đi lòng vòng mãi, rồi ra quán cafe ngồi cả tiếng. Lúc đó là giây phút nó nhận ra hmmm, mình không cảm thấy nơi đây là nhà của mình rồi. Và thế là nó quyết định ra riêng, không ở với bố mẹ nữa. Vì sau tất cả, mình không cần một căn nhà to hay sang xịn mịn. Mình cần một nơi feel like home - một nơi mà mình muốn trở về.
Nhà, dù là ở với ai cũng nên là nơi khiến mình cảm thấy an toàn. Cảm thấy được nghỉ ngơi. Cảm thấy dễ chịu và được là chính mình. Tất nhiên nếu ở cùng người khác, hay ở một gia đình nhiều người thì việc này không dễ, nhưng chính vì thế mà ta thường có phòng riêng/hay góc riêng của mình. Nhà mình có 4 người: bố mẹ và hai chị em mình. Mặc dù rất rất yêu thương nhau, nhưng mỗi người một tính. Thế nên bố mình có 1 góc riêng, được thiết kế theo đúng nhu cầu của bố để xem tv. Mẹ mình có một góc riêng, để nằm nghỉ ngơi hay đọc sách và tập yoga. Em mình cũng có một góc riêng, để làm việc hay học hành. (mình hổng có vì xa nhà 5,6 năm rồi ). Dù cả nhà sẽ tụ tập chung lúc ăn tối, và đôi khi mọi người cũng vào phòng nhau - nhưng khi mỗi người ở trong zone riêng của mình thì luôn có được sự tự do, thoải mái, độc lập. Để chúng ta tự làm việc riêng và thoải mái hoàn toàn. Nên bên cạnh việc có nhà riêng, trong 1 gia đình có góc riêng của bản thân cũng là điều quan trọng. Để mình được thở và sống theo ý mình.
Tất nhiên, cuối cùng chúng ta vẫn cần các bài học thoả hiệp. Ở một mình thì dễ rồi, nhưng mà buồn. Còn không ở một mình, thì cần học giao tiếp và điều chỉnh. Ví dụ nhé, mình có thể vừa dọn giường thay ga thơm sang xịn mịn, thì chỉ 10’ sau con mèo nó sẽ phóng thẳng từ nhà vệ sinh đi lên giường nằm lăn lê bò toài ra đầy lông trên đó. Nên từ khi nuôi chó mèo, mình tự hiểu ừ, nhà sẽ không còn bao giờ sạch như mình muốn nữa - nhưng bù lại mình sẽ hạnh phúc và cảm giác ấm áp khi nhìn chúng nó ngớ ngẩn. Hay từ ngày nuôi hai con mèo, nó ồn gấp đôi và phá gấp ba, tự mình đã nhắn nhủ được bài học hai con chơi với nhau thì vui đấy, nhưng mệt lắm. Hay khi dịch phải ở với người khác 24/7 mình sẽ nhận ra nhu cầu của bản thân là một ngày cần ít nhất 4 tiếng cho riêng mình, vậy nên mình sẽ phải tự đặt luật với bạn cùng nhà trước 12h trưa xin đừng làm phiền chẳng hạn.. Một cặp đôi khi ở với nhau sẽ phải điều chỉnh những nếp sống cá nhân, nhưng bù lại sẽ có những phút tình cảm. Có em bé thì nhà sẽ không bao giờ đẹp, sạch và thơm như nhà chỉ toàn người lớn, nhưng bù lại sẽ vui tươi hơn nhiều. Việc ở với người khác, cũng giúp ta hiểu thêm được bản thân mình khá nhanh và học được rất nhiều về mong muốn của riêng mình.
Rốt cuộc, chúng ta muốn nhà của mình một người, hai người hay bao nhiêu người, cũng sẽ là những lựa chọn của riêng chúng ta, mà ta phải tự đặt ra sắp xếp để nó phù hợp nhất, và mang lại cho chúng ta nhiều hạnh phúc nhất. Để mỗi khi về nhà, là một lần về với bình yên.
Comments